Một ngày buồn bã... không có gì làm ..vẫn như mọi khi ..tôi lại tìm đến giấc ngủ ... Nhưng khi chợt giật mình tĩnh giất thì cái giất mơ.. êm đềm ..ấy đã biết mất.. và tôi đã cố gấng tìm lai.. cái giấc mơ đó...nhưng sao lai không tìm thấy được...phải chăng ..cái giấc mơ đó quá xa vời.. đối với tôi...
Lặng nghe hạt mưa nhẹ rơi...Lặng nghe lòng đau rã rời...
Rồi em đã xa... tình yêu ngày qua... vùi trong màn đêm nhạt nhòa...
Trong mơ tôi đã thấy em ... em đã vui đùa bên tôi... tôi và em không rời xa... và chúng tôi dã cùng nhau chạy trên một con đường vắng người.Trong cuộc dạo chơi ấy bất chợt lại có một cơn mưa.. đã là chung tôi phải chạy thật nhanh thật nhiều đẽ tìm nơi trú..
Lặng nghe thời gian nhẹ trôi,
Lặng nghe người đang bước vội,
Tình ta vậy thôi còn mong chờ chi, một khi lời yêu gian dối.
Nhưng sao cái giấc mơ đó không thể kéo dài được cho dến kết cục mà nó lại dừng lai đúng vào thời điểm đang yên vui... phải chăng ông trời muốn trêu ghẹo tôi cả khi trong giấc mơ .. Tôi đã từng có một cuộc tình thật là êm dịu.. nhưng giờ.. đây thì nó đã mãi mãi.. tan thành mây khói
Biết em giờ đây đã mang đổi thay
Giờ này em đang ở nơi đâu.. biết rằng em có còn nhớ đến tôi hay không.. hay là em đã tìm đến một cuộc tình mới.. êm dịu.. và tươi đẹp.. hơn cuộc tình của tôi..
Yêu thương đã theo khói mây vút bay,
Khóe mi nồng cay,
Từng giọt nước mắt lăn dài,
Biết em đã không quay lại…
Tôi đã biết rằng em sẽ không quay lai... không còn vấn vươn gì đến tôi.. không còn nhớ đến khỉ niệm xưa ..không còn nhớ đến nơi chúng tôi từng đi qua... và cũng không còn nhớ đến gương mặt của tôi...Nhiều khi tôi đã cố gắng quên được em... cố gắng tìm đến những thứ khác... những trò chơi... những bạn bè... những người khác.. nhưng sao tôi không thể nào quên được hình ảnh ngày xưa ấy...
Biết yêu là đau,
Biết không còn nhau,
Mong sao tháng năm mờ phai vết dấu yêu thương hoen màu,
Để ngày mai nếu ta nhìn thấy nhau,
Lòng sẽ không u sầu…
Giờ đây tôi mới chợt nhân ra được ràng khi yêu con người sẽ đau lắm... sẽ không thẻ chịu nỗi vết thương.. mà tình yêu đẻ lại cho mình khi nó quay lưng ra đi... và sẽ đau hơn nhiều... khi ta cố nếu khéo lại cái tình yêu đã đi...đã vào quá khứ... đã mãi mãi xa vời ta... đã không còn đep như lúc đầu... và sẽ không thể hàng gắng lai được khi quay lại... giờ đây tôi chỉ biết chờ đợi... mong sao thời gian sẽ xóa bỏ được vết thương đó... sẽ không đau khi gặp lai người ấy trong thời gian tới nữa .